Äối vá»›i văn hóa thế giá»›i mà nói, cuốn “Sá» ký†của TÆ° Mã Thiên chiếm má»™t vị trà đặc biệt quan trá»ng. Nó là công trình sá» há»c lá»›n nhất của Trung Hoa và là má»™t trong những cuốn sá» có tiếng nhất của thế giá»›i. Äể hoà n thà nh được cuốn sá» nà y, tác giả TÆ° Mã Thiên đã phải nhẫn nhục trải qua những năm tháng cùng cá»±c của cuá»™c Ä‘á»i.
TÆ° Mã Thiên (145 – 87 TCN) có má»™t số tÆ° liệu ghi năm mất của ông là 86, tên tá»± là Tá» TrÆ°á»ng, ngÆ°á»i Hạ DÆ°Æ¡ng Tả Phùng Dá»±c. Ông sinh ra trong má»™t gia đình nhiá»u Ä‘á»i là m quan. Cha của ông là TÆ° Mã Äà m là ngÆ°á»i có há»c vấn và tu dưỡng uyên bác, là Thái sá» lệnh của triá»u đình. TÆ° Mã Äà m đặc biệt khẳng định và tán dÆ°Æ¡ng Äạo gia. ChÃnh tÆ° tưởng của TÆ° Mã Äà m đã ảnh hưởng sâu sắc đến tÆ° tưởng, nhân cách và thái Ä‘á»™ nghiên cứu há»c vấn của con trai TÆ° Mã Thiên sau nà y.
Sau khi Hán VÅ© Äế lên ngôi, TÆ° Mã Äà m được bổ nhiệm là m Thái sá» lệnh của triá»u đình. Äể thuáºn tiện cho công việc, ông đã chuyển cả gia đình đến TrÆ°á»ng An sinh sống, lúc nà y TÆ° Mã Thiên khoảng 10 tuổi. TrÆ°á»›c khi đến TrÆ°á»ng An, TÆ° Mã Thiên thÆ°á»ng giúp gia đình là m chút việc nông nghiệp và há»c táºp. Sau khi theo cha đến TrÆ°á»ng An, TÆ° Mã Thiên đã Ä‘á»c rất nhiá»u sách, há»c táºp cổ văn. Ông há»c chữ Äại Triện và chữ cổ trong “Thuyết vănâ€. Äồng thá»i ông cÅ©ng há»c các tác phẩm kinh Ä‘iển của đại sÆ° Äổng Trá»ng ThÆ°. Những ná»™i hà m sâu sắc trong các tác phẩm kinh Ä‘iển ấy đã ảnh hưởng rất sâu đến TÆ° Mã Thiên từ khi còn nhá».
TÆ° Mã Äà m hết sức chú ý đến việc giáo dục con. Năm TÆ° Mã Thiên 20 tuổi, ông bảo con lên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i ngao du để xem táºn mắt những nÆ¡i sau nà y TÆ° Mã Thiên sẽ phải viết sá». TÆ° Mã Thiên trÆ°á»›c tiên Ä‘i vá» phÃa nam đến TrÆ°á»ng Giang, vượt sông Hoà i, sông Tứ, thăm mẹ Hà n TÃn, Ä‘oạn lên núi Cối Kê xem nÆ¡i vua Hạ VÅ© triệu táºp chÆ° hầu, và o hang VÅ© Äá»™ng tìm di tÃch vua VÅ©.
Ở Cối Kê ông đã nghe những chuyện kể vá» vua Việt, Câu Tiá»…n. Ông lên Cô Tô tìm di tÃch NgÅ© Tá» TÆ°, Ä‘i thuyá»n trên Thái Hồ sÆ°u tầm truyá»n thuyết vá» Tây Thi, Phạm Lãi. Sau đó, ông Ä‘i ngược lên TrÆ°á»ng Sa, đến bến Mịch La khóc Khuất Nguyên, đến sông TÆ°Æ¡ng trèo lên núi Cá»u Nghi nhìn dấu vết má»™ vua Thuấn và khảo sát những tục cÅ© từ thá»i Hoà ng Äế.
Ông lên miá»n Bắc vượt sông Vấn, sông TỠđến nÆ°á»›c Tá», nÆ°á»›c Lá»—, bồi hồi nhìn lăng miếu của Khổng Tá», say sÆ°a nghe ngÆ°á»i dân kể chuyện Trần Thiệp, đến đất Tiết thăm há»i di tÃch của Mạnh ThÆ°á»ng Quân, lên Bà nh Thà nh quê hÆ°Æ¡ng LÆ°u Bang, để tìm hiểu rõ thá»i niên thiếu của những con ngÆ°á»i đã dá»±ng nên nhà Hán. Ông sang nÆ°á»›c Sở thăm đất phong của Xuân Thân Quân, đến nÆ°á»›c Nguỵ há»i chuyện TÃn Lăng Quân rồi trở vá» Trà ng An.
Sau chuyến Ä‘i kéo dà i ba năm ấy, ông còn Ä‘i những chuyến khác cÅ©ng để tìm tà i liệu. Những năm tháng nà y vá» sau đã được TÆ° Mã Thiên ghi chép trong “Sá» ký†phần “Thái Sá» Công tá»± tá»±â€. Những hoạt Ä‘á»™ng thá»±c tiá»…n và kinh nghiệm cuá»™c sống nà y đã mở rá»™ng thêm trà tuệ và tầm nhìn cho TÆ° Mã Thiên. Quan trá»ng hÆ¡n là ông được tiếp xúc vá»›i cuá»™c sống của quảng đại ngÆ°á»i dân, cảm nháºn được tÆ° tưởng, tình cảm và nguyện vá»ng của ngÆ°á»i dân. Äiá»u nà y vô cùng có ý nghÄ©a đối vá»›i việc sáng tác “Sá» Ký†của ông sau nà y.
(Hình minh há»a: Qua kknews)
Năm đầu của niên hiệu Nguyên Phong, Hán VÅ© Äế Ä‘i tuần vá» phÃa đông đã lên núi Thái SÆ¡n cúng tế Trá»i Äất. Quan lại, tÆ°á»›ng lÄ©nh cho rằng đây là buổi lá»… trá»ng đại “ngà n năm má»™t thuởâ€. Cha của TÆ° Mã Thiên lúc ấy bị bệnh nặng nguy kịch nên không thể tham gia được. Vừa đúng lúc ấy, TÆ° Mã Thiên từ Tây Nam trở vá». Cha của TÆ° Mã Thiên đã nói rõ vá»›i con trai vá» nguyện vá»ng muốn tá»± mình viết má»™t bá»™ sách sá». Ông vừa chảy nÆ°á»›c mắt vừa nói những nguyện vá»ng cuối cùng nà y vá»›i TÆ° Mã Thiên, mong con hoà n thà nh tâm nguyện.
Ba năm sau, TÆ° Mã Thiên lên kế vị chức Thái sá» lệnh của cha và rất nhiệt tình vá»›i công việc. Äồng thá»i ông cÅ©ng ở nÆ¡i lÆ°u trữ sách của quốc gia mà bắt đầu nghiên cứu, sá»a sang lại tÆ° liệu lịch sá». Trải qua khoảng 4 – 5 năm chuẩn bị, và o năm Thái SÆ¡ thứ 4 (khoảng 104 TCN), TÆ° Mã Thiên chủ trì việc cải sá»a công việc nông lịch từ thá»i Vua Chuyên Húc đến thá»i Tần Hán. Vá» sau, ông lại bắt đầu kế thừa sá»± nghiệp sáng tác “Xuân Thuâ€, chÃnh thức sáng tác “Sá» Kýâ€. Năm ấy, TÆ° Mã Thiên 42 tuổi.
NhÆ°ng khi ông Ä‘ang chuyên tâm viết được 5 năm thì đại hoạ giáng xuống đầu. Năm 99 TCN, Lý Lăng, ngÆ°á»i đảm nhiệm chức Äô uý đã dẫn 5000 quân và ngá»±a Ä‘i đánh Hung Nô, kết quả bị 3 vạn kỵ binh của Hung Nô vây chặt.
Mặc dù Lý Lăng và binh sÄ© đã ra sức chiến đấu, nhÆ°ng cuối cùng đã bại tráºn. Chỉ có hÆ¡n 400 binh sÄ© thoát được trở vá». Lý Lăng bị Hung Nô bắt đầu hà ng. Sá»± kiện nà y chấn Ä‘á»™ng triá»u đình, quần thần khiển trách Lý Lăng không nên tham sống sợ chết mà đầu hà ng Hung Nô.
(Hình minh há»a: Qua kknews.cc)
Khi Hoà ng đế há»i ý kiến của TÆ° Mã Thiên, TÆ° Mã Thiên dá»±a và o sá»± hiểu biết của mình vá» Lý Lăng, cho rằng Lý Lăng không phải là ngÆ°á»i tham sống sợ chết, bá»™ binh mà Lý Lăng thống lÄ©nh chÆ°a đến 5000 ngÆ°á»i, thâm nháºp và o đất địch đánh vá»›i mấy vạn quân Hung Nô, tuy nói là bại tráºn, nhÆ°ng cÅ©ng là trong tình lý. Lý Lăng đầu hà ng cÅ©ng là việc bất đắc dÄ© nhất thá»i.
TÆ° Mã Thiên cÅ©ng cho rằng việc Lý Lăng không chịu chết ngay lúc đó chắc chắn là có lý do riêng, nhất định muốn Ä‘em công chuá»™c tá»™i báo đáp Hoà ng thượng. Hoà ng đế nghe xong lại cho rằng TÆ° Mã Thiên đã nói đỡ cho việc Lý Lăng đầu hà ng để ông ta được thoát tá»™i nên lấy tá»™i danh đối kháng triá»u đình bắt TÆ° Mã Thiên giam và o ngục. Sau khi bị giam và o ngục, TÆ° Mã Thiên đã bị “cung hình†– má»™t hình phạt tà n khốc.
Äối mặt vá»›i cá»±c hình và sỉ nhục, TÆ° Mã Thiên nghÄ© rằng: “Không có ná»—i nhục nà o hÆ¡n ná»—i nhục cung hình. NgÆ°á»i bị cung hình không thể xem là con ngÆ°á»i.†Ná»—i Ä‘au khổ trong lòng TÆ° Mã Thiên đã vượt hÆ¡n ná»—i Ä‘au thể xác cả ngà n vạn lần. Lại thêm má»i ngÆ°á»i chê cÆ°á»i, bạn bè thân thÃch xa lánh, TÆ° Mã Thiên Ä‘au buồn đến mức nhiá»u lần muốn chết.
Giữa việc lá»±a chá»n sống và chết, TÆ° Mã Thiên phải nhẫn nhịn chịu sỉ nhục, chịu sá»± chê cÆ°á»i của má»i ngÆ°á»i, sống má»™t cuá»™c sống không phải nam không phải nữ. NhÆ°ng TÆ° Mã Thiên lại nghÄ© đến công việc viết sá» còn chÆ°a hoà n thà nh. Ông cÅ©ng nghÄ© đến việc Khổng Tá» gặp hoạn nạn mà viết nên bá»™ Xuân Thu, Tôn Tá» bị cắt gót chân mà viết nên bá»™ Binh pháp, Khuất Nguyên bị Ä‘uổi mà viết nên Ly Tao (ná»—i sầu ly biệt). Những vÄ© nhân nà y sau khi gặp đại nạn Ä‘á»u nhẫn chịu ná»—i giằn vặt mà viết sách.
Vì váºy, để hoà n thà nh bá»™ Sá» ký, TÆ° Mã Thiên đã lấy tinh thần kiên cÆ°á»ng ẩn nhẫn và dÅ©ng khà quên mình để viết. Ná»—i xấu hổ, sỉ nhục, phẫn ná»™, tất cả dÆ°á»ng nhÆ° được ngÆ°ng tụ và o ngòi bút của ông. Cuối cùng, TÆ° Mã thiên đã biên soạn nên bá»™ trứ tác đồ sá»™ bắt đầu từ thá»i đại Hoà ng Äế trong truyá»n thuyết đến năm Thái Thuá»· thứ 4 Ä‘á»i Hán VÅ© Äế (năm 93 TCN) nà y, để lại cho háºu nhân má»™t công trình vÄ© đại và má»™t bà i há»c lá»›n lao.
An Hòa (dịch và t/h)