** Nếu Hắn Chết, NgÆ°Æ¡i Phải Äá»n Mạng!
Kiếm dá»±ng nhÆ° rừng, Ä‘ao thÆ°Æ¡ng tợ tuyết. Hai hà ng vệ sÄ© trÆ°á»›c Bạch Ngá»c ÄÆ°á»ng, má»—i ngÆ°á»i Ä‘á»u mở to mục quang táºp trung và o má»™t võ sÄ© thiếu niên.
Võ sÄ© thiếu niên nà y đối vá»›i xung quanh lại thấy nhÆ° không thấy, nghe mà không nghe. Ãnh mắt má»i ngÆ°á»i táºp trung trên ngÆ°á»i hắn, hắn lại Ä‘ang toà n tâm toà n ý chú mục và o má»™t ngÆ°á»i khác.
NgÆ°á»i đó là má»™t bệnh nhân nằm trên giÆ°á»ng, mặc quan phục ngá»± lâm quân Kim quốc. Dáng ngÆ°á»i rất khôi ngô, nhÆ°ng gÆ°Æ¡ng mặt lại và ng khè, hÆ¡i thở thoi thóp, tá»±a nhÆ° sẽ chết bất cứ lúc nà o.
Hai vệ sĩ hà ng cuối cùng thì thầm:
- VÆ°Æ¡ng gia chúng ta trịnh trá»ng nhÆ° váºy tháºt là hiếm thấy. NgÆ°Æ¡i có biết thiếu niên nà y là ai không?"
- Nghe nói là Tá» thân vÆ°Æ¡ng Äà n nguyên soái tiến cá» tá»›i, tên là Lá»— Thế Hùng, là con trai của má»™t lão bá»™ hạ của Äà n nguyên soái. Äà n nguyên soái đối vá»›i hắn tháºp phần thưởng thức.
- À, cái nà y trách không được tại sao VÆ°Æ¡ng gia chúng ta coi trá»ng hắn nhÆ° váºy.
- Äà n nguyên soái cùng VÆ°Æ¡ng gia chúng ta nổi tiếng thiết diện vô tÆ°. Nếu ngÆ°á»i nà y không có bản lÄ©nh chân chÃnh thì VÆ°Æ¡ng gia tuyệt đối sẽ không bổ nhiệm.
- NgÆ°Æ¡i xem, hiện tại không phải là đang tạo cÆ¡ há»™i cho hắn thi thố tà i năng trÆ°á»›c mặt má»i ngÆ°á»i, để tá» ra vô tÆ° sao? Kiểm tra gì đây? Tại sao Kỳ tham tÆ°á»›ng mắc bệnh nhiá»u năm cÅ©ng được mang đến?
- Ta cũng không biết. Bất quá, dù gì rồi cũng sẽ hiểu. Im lặng, im lặng, Vương gia đi ra!
Äây là phủ đệ của Kim quốc ngá»± lâm quân thống soái Hoà n Nhan TrÆ°á»ng Chi. Hoà n Nhan TrÆ°á»ng Chi là thúc phụ của Ä‘Æ°Æ¡ng kim Hoà ng thượng Kim quốc. Hắn có thể thống lÄ©nh ngá»± lâm quân của Kim quốc, cÅ©ng không phải dá»±a và o thân pháºn hoà ng thúc. Võ công của hắn cá»±c cao, là đệ nhất cao thủ của Kim quốc.
Trong thá»i gian nà y, hắn Ä‘ang cùng má»™t lão già tóc bạc trắng Ä‘i ra. Lão giả nà y là ngá»± y Kim quốc, nghe nói là Hạnh lâm (y sÆ° nổi tiếng) quốc thủ số 2 Kim quốc, y thuáºt tinh thông, chỉ dÆ°á»›i Y Ẩn Äức Sung Phù.
Hoà n Nhan TrÆ°á»ng Chi cùng ngá»± y ngồi trên công Ä‘Æ°á»ng, đại sảnh tức khắc lặng ngắt nhÆ° tá». Bầu không khà trang nghiêm nà y khiến trong lòng Lá»— Thế Hùng có chút lo lắng. Hắn biết cuá»™c khảo nghiệm nà y đối vá»›i hắn vô cùng trá»ng đại. Vinh nhục mất còn, toà n bá»™ tiá»n đồ của hắn Ä‘á»u sẽ quyết định trên kết quả của cuá»™c khảo sát nà y. Hắn có tá»± tin có thể vượt qua cuá»™c thi nà y. Bất quá, thá»i gian thá»±c hiện rất ngắn. Phải hết sức bình tÄ©nh, mà phẫu thuáºt lại phải cá»±c kỳ chuẩn xác. Hiện tại tiến hà nh trÆ°á»›c mắt bao ngÆ°á»i, không khà lại khẩn trÆ°Æ¡ng nhÆ° váºy, nếu để bị ảnh hưởng tâm lý, xuống tay có chút sÆ¡ xuất, háºu quả nà y sẽ không thể tưởng tượng nổi!
Lá»— Thế Hùng hà nh lá»…, ngá»± y há»i:
- Äã chuẩn bị xong chÆ°a?
Lá»— Thế Hùng trả lá»i:
- Sẵn sà ng!
Hoà n Nhan TrÆ°á»ng Chi gõ bà n, đôi mắt lấp lánh nhìn Lá»— Thế Hùng cháºm rãi nói:
- NgÆ°Æ¡i nghe cho rõ: nếu hắn chết, ngÆ°Æ¡i phải Ä‘á»n mạng! Nếu ngÆ°Æ¡i không đủ niá»m tin tiến hà nh phẫu thuáºt, bây giá» rút lui vẫn còn kịp!
PhÆ°Æ¡ng pháp kiểm tra nhÆ° vầy áp lá»±c nặng ná» hÆ¡n dá»± Ä‘oán của Lá»— Thế Hùng. Tuy nhiên, hắn vẫn bình tÄ©nh trả lá»i:
- Ta sẵn sà ng chấp nháºn khảo thà nà y.
Hoà n Nhan TrÆ°á»ng Chi gáºt đầu má»™t cái, bá»—ng dÆ°ng quát:
- Äược, khai Ä‘ao!
** Má»™t Äao Chém Bệnh Nhân
Thanh âm chÆ°a dứt, Lá»— Thế Hùng đã Ä‘á»™t nhiên rút ra má»™t thanh Ä‘ao nhá»n. Thanh Ä‘ao nà y có hình dạng rất đặc biệt, cùng quân Ä‘ao bình thÆ°á»ng rất khác nhau, dà i hÆ¡n ba thÆ°á»›c, lại chỉ rá»™ng hai ngón tay, má»ng nhÆ° trong suốt. Hai chữ "khai Ä‘ao" của Hoà n Nhan TrÆ°á»ng Chi vừa má»›i xuất khẩu, Lá»— Thế Hùng hÆ°á»›ng bệnh nhân nằm trên giÆ°á»ng, láºp tức cắt má»™t Ä‘ao!
Hai hà ng vệ sÄ© tuy rằng nghe thấy VÆ°Æ¡ng gia ra lệnh "khai Ä‘ao", nhÆ°ng trong thá»i Ä‘iểm nà y, vẫn có rất nhiá»u ngÆ°á»i không nhịn được kêu lên! Có hai vệ sÄ© hồ đồ trong sát na nà y, đầu óc nhất thá»i bấn loạn, rút Ä‘ao xông vá» phÃa hắn, quát lên:
- VÆ°Æ¡ng gia nói, nếu hắn chết, ngÆ°Æ¡i phải Ä‘á»n mạng! Sao ngÆ°Æ¡i còn dám giết hắn!
Mắt thấy hai lưỡi Ä‘ao sáng loáng sắp bổ và o trên ngÆ°á»i Lá»— Thế Hùng, Hoà n Nhan TrÆ°á»ng Chi Ä‘áºp bà n, quát:
- Äồ ngu ngốc, lui ra!
Hai vệ sÄ© nà y má»›i bá»—ng dÆ°ng hiểu được, Lá»— Thế Hùng không phải giết ngÆ°á»i, mà là sá» dụng phẫu thuáºt cứu ngÆ°á»i.
Lỗ Thế Hùng trong mắt chỉ có bệnh nhân kia, chuyện xảy ra bên cạnh hắn hắn không để ý tới.
Bụng gan mổ ra, máu huyết tuôn trà o, Lá»— Thế Hùng thủ pháp linh hoạt, xoay tròn mÅ©i dao nhá»n, liá»n cắt ra má»™t khối thịt u to nhÆ° chén trà . Có hai ngÆ°á»i láºp tức đến khâu vết thÆ°Æ¡ng cho bệnh nhân. Há» là trợ lý của ngá»± y.
Lá»— Thế Hùng lau mồ hôi lạnh trên trán, cháºm rãi cắm Ä‘ao và o vá». Vừa má»›i được thoải mái má»™t chút thì hai trợ lý Ä‘á»™t nhiên kêu lên:
- Kỳ Tham tướng chết rồi!
Hoà n Nhan TrÆ°á»ng Chi lắp bắp kinh hãi, Ä‘ang muốn phát tác. Ngá»± y lại mỉm cÆ°á»i, khoát tay, chỉ và o hai trợ lý nói:
- Các ngÆ°Æ¡i theo ta nhiá»u năm, sao vẫn hồ đồ nhÆ° váºy. Ngay cả chết tháºt chết giả cÅ©ng không biết?
Hai trợ lý nhìn nhau ngạc nhiên, má»™t ngÆ°á»i không dám lên tiếng, má»™t ngÆ°á»i nói:
- Hơi thở của hắn cũng không còn, còn không phải là chết sao?
Lỗ Thế Hùng khom lưng thi lễ, nói:
- Vương gia yên tâm, hắn sẽ sống lại.
Sau đó lấy ra một cây kim bạc, châm và o trán của bệnh nhân, nói:
- Hắn phát bệnh tại nhâm mạch, cho nên bụng kết khối, bây giỠta châm và o huyệt Thái dương của hắn, không biết có đúng hay không?
Hắn dùng thân pháºn háºu bối, thi lá»… vá»›i ngá»± y và thỉnh giáo. Bất quá cÅ©ng không cần ngá»± y nói đáp án. Bởi vì sau khi hắn rút ngân châm lên, bệnh nhân đã rên rỉ ra tiếng, hai mắt cÅ©ng mở ra.
Ngá»± y kia nở má»™t nụ cÆ°á»i hà i lòng, nói:
- Y thuáºt của ngÆ°Æ¡i rất không tệ, cà ng khó giữ được trấn tÄ©nh nhÆ° váºy, tháºt không hổ là đệ tá» của Y Ẩn Äức Sung Phù.
Hoà n Nhan TrÆ°á»ng Chi nói:
- Quả tháºt là thần kỹ. Äệ tá» Äức Sung Phù còn nhÆ° thế, Äức Sung Phù hẳn là thiên hạ đệ nhất chứ? Tại sao có ngÆ°á»i nói hắn còn kém Liá»…u Nguyên Tông?
Ngự y thở dà i, nói:
- Bởi vì Liá»…u Nguyên Tông đối vá»›i Huyệt đạo đồng nhân bà ẩn đã hiểu được má»™t ná»a. Äức Sung Phù chỉ sợ vẫn không Ä‘uổi kịp hắn.
Sắc mặt Hoà n Nhan TrÆ°á»ng Chi nặng ná», suy nghÄ© má»™t chút, vẫy tay gá»i Ä‘á»™i trưởng vệ sÄ© của hắn tá»›i, há»i:
- Tráºn thi võ công trÆ°á»›c đó, kết quả của hắn thế nà o?
Äá»™i trưởng vệ sÄ© trả lá»i:
- MÆ°á»i tám cao thủ trong quân Ä‘á»™i, tất cả Ä‘á»u thua dÆ°á»›i tay hắn.
Hoà n Nhan TrÆ°á»ng Chi lá»™ ra nụ cÆ°á»i, nói:
- Äược, rất tốt! Võ công y thuáºt của ngÆ°Æ¡i Ä‘á»u là lá»±a chá»n thượng thừa, chỉ cần thông qua kỳ thi cuối cùng, ngÆ°Æ¡i có thể được tuyển dụng!
Lá»— Thế Hùng âm thầm giáºt mình, há»i:
- Còn có một kỳ thi nữa sao, không biết thi cái gì?
Hoà n Nhan TrÆ°á»ng Chi nói:
- Không sai. Äây là kỳ thi quan trá»ng nhất! Ta không thể cho ngÆ°Æ¡i biết bất cứ Ä‘iá»u gì, khi nó được tổ chức. Hoặc là hôm nay, hoặc là ngà y mai, hoặc là mÆ°á»i ngà y rưỡi sau đó Ä‘á»u nói không chừng. Äược rồi, ngÆ°Æ¡i thi hai tráºn, chắc hẳn cÅ©ng rất mệt má»i, ngÆ°Æ¡i Ä‘i nghỉ ngÆ¡i trÆ°á»›c Ä‘i. Phòng của hắn đã sẵn sà ng chÆ°a?
** Nhốt Và o Thach Lao
Äá»™i trưởng vệ sÄ© trả lá»i:
- Sẵn sà ng.
Hoà n Nhan TrÆ°á»ng Chi nói:
- Äược, bây giá» ngÆ°Æ¡i cùng hắn Ä‘i ăn cÆ¡m, để cho hắn sá»›m nghỉ ngÆ¡i.
Lúc ăn tối, Ä‘á»™i trưởng Ä‘á»™i vệ sÄ© thiết tiệc chiêu đãi, còn tìm và i lÃnh ngá»± lâm quân đến là m phụ. Những ngÆ°á»i nà y Ä‘á»u coi Lá»— Thế Hùng là đồng liêu tÆ°Æ¡ng lai, nhao nhao chúc mừng hắn, nói hai kỳ thi khó nhÆ° váºy hắn Ä‘á»u thông qua, tráºn cuối cùng chắc chắn cÅ©ng không thà nh vấn Ä‘á». Äá»™i trưởng vệ sÄ© lại nói:
- Ta có chút không hiểu. Chắc không phải muốn ngÆ°Æ¡i là m y quan, tại sao phải thi y thuáºt của ngÆ°Æ¡i? NgÆ°Æ¡i có biết VÆ°Æ¡ng gia muốn ngÆ°Æ¡i là m gì không?
Lá»— Thế Hùng chỉ biết thi Ä‘áºu là có thể được "tuyển dụng", chÃnh miệng thống lÄ©nh ngá»± lâm quân Hoà n Nhan TrÆ°á»ng Chi cho hắn biết nhÆ° váºy. NhÆ°ng Hoà n Nhan TrÆ°á»ng Chi sẽ cho hắn má»™t chức vị gì, hắn không biết. Bất quá, hắn tuy rằng không biết, nhÆ°ng trong lòng cÅ©ng Ä‘oán được và i phần. Chẳng những nhÆ° thế, hắn còn Ä‘oán được, Ä‘á»™i trưởng vệ sÄ© há»i hắn nhÆ° váºy, chÃnh là muốn dò xét xem hắn Ä‘oán được mấy phần kết quả.
Vì váºy, Lá»— Thế Hùng giả vá» vô tình, thuáºn miệng trả lá»i:
- Hoặc là bởi vì VÆ°Æ¡ng gia biết ta đã há»c được và i năm y há»c, cho nên thá» y thuáºt của ta. Chỉ cần có thể phục vụ VÆ°Æ¡ng gia, VÆ°Æ¡ng gia bổ nháºm ta là m việc gì, ta Ä‘á»u cao hứng.
Sau bữa tối, đã gần canh hai, Ä‘á»™i trưởng vệ sÄ© tá»± mình cầm đèn lồng, dẫn hắn và o phòng nghỉ ngÆ¡i. Äi bá»™ qua hà nh lang cong, đến phÃa trÆ°á»›c của má»™t ngôi nhà bằng đá, Ä‘á»™i trưởng bảo vệ nói:
- Äó là căn phòng nà y, ngÆ°Æ¡i có thể nghỉ ngÆ¡i. Nuôi dưỡng tinh thần và chuẩn bị cho kỳ thi cuối cùng.
Lá»— Thế Hùng bÆ°á»›c và o phòng, chỉ nghe được má»™t tiếng "bang", Ä‘á»™i trưởng vệ sÄ© đã từ bên ngoà i đóng cá»a lại! Nghe thanh âm nặng ná», Lá»— Thế Hùng láºp tức biết đây là má»™t cánh cá»a sắt!
Trong phòng tối Ä‘en, Ä‘Æ°a tay không thấy năm ngón tay. Lá»— Thế Hùng Ä‘Æ°a tay mò mẫm, căn phòng nà y dÄ© nhiên là trống rá»—ng ngay cả má»™t cái giÆ°á»ng cÅ©ng không có, ngoại trừ bốn mặt vách đá lạnh nhÆ° băng ra, cÅ©ng chỉ có bốn trụ cá»™t lạnh nhÆ° băng, từ xúc giác biết không phải là đá, nhÆ°ng rốt cuá»™c cÅ©ng chẳng phân biệt được là trụ cá»™t gì.
- Cái nà y rõ rà ng là thạch lao, nói đến cái gì an nghỉ?
Cho dù Lá»— Thế Hùng to gan, kỳ nà y cÅ©ng không khá»i có chút hoảng hốt, nghÄ©: "Vì sao nhốt ta và o thạch lao, chẳng lẽ VÆ°Æ¡ng gia lại nghi ngá» ta?"
** NgÆ°Æ¡i Là Gián Äiệp!
Lá»— Thế Hùng là má»™t ngÆ°á»i vô cùng bình tÄ©nh, gặp phải chuyện ngoà i ý muốn nhÆ° váºy, thoạt tiên hÆ¡i kinh hãi. NhÆ°ng suy nghÄ© lại, cảm thấy mình tháºt sá»± không có Ä‘iểm nà o đáng hoà i nghi. Trong lòng cÅ©ng dần dần ổn định lại.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, Hoà n Nhan TrÆ°á»ng Chi chắc sẽ không vô cá»› bà y trò đùa giỡn vá»›i ta. VÆ°Æ¡ng gia Ä‘Æ°a ta và o đại lao, trong đó nhất định có tÃnh toán gì. Rốt cuá»™c là ý gì đây?
Lá»— Thế Hùng suy nghÄ© trăm Ä‘Æ°á»ng vẫn không tìm được giải đáp, Ä‘Ã nh không nghÄ© tá»›i nó. Thầm nghÄ©: "Äã và o đây rồi, thì an nghỉ, không nhất thiết phải Ä‘oán được dụng ý của VÆ°Æ¡ng gia. Hay là cứ nghe lá»i ông phân phó, an dưỡng tinh thần, chuẩn bị ứng phó tráºn thi cuối cùng có thể đến bất cứ lúc nà o."
Lá»— Thế Hùng không sợ VÆ°Æ¡ng gia nghi ngá» hắn, nhÆ°ng nhá»› tá»›i tráºn thi nà y, lại không khá»i có chút phiá»n lòng. "Thi thố gì mà cổ quái nhÆ° thế nà y?"
Hắn không ngại đối phó vá»›i khó khăn. NhÆ°ng bây giá» VÆ°Æ¡ng gia dÆ°á»ng nhÆ° bịt mắt hắn, đẩy và o má»™t nÆ¡i bà ẩn, không biết chuyện gì sắp xảy ra. Cho dù hắn tá»± tin có thể vượt qua bất kỳ thá» thách nà o, trong lòng vẫn thấp thá»m bất an.
Ban ngà y hắn trải qua hai kỳ thi căng thẳng — buổi sáng là thà võ vá»›i mÆ°á»i tám cao thủ ngá»± lâm quân, buổi chiá»u dÆ°á»›i uy hiếp tâm lý của hà ng lá»›p Ä‘ao thÆ°Æ¡ng, dùng phẫu thuáºt cứu ngÆ°á»i — cÅ©ng là cuá»™c chiến cân não, mệt mõi. Bởi váºy dù thấp thá»m lo âu, dần dần cÅ©ng chìm và o giấc ngủ mông lung.
CÅ©ng không biết qua bao lâu, trong mÆ¡ mà ng chợt có chút cảm giác. Lá»— Thế Hùng được huấn luyện thuần thục, láºp tức thức tÄ©nh. Hắc lao im lặng nhÆ° tá», dÆ°á»ng nhÆ° có tiếng Ä‘á»™ng lạ!
Có ai đó trong căn phòng nà y!
Lá»— Thế Hùng láºp tức muốn nhà o tá»›i, chợt đổi ý, ngừng ngay lại. Äây là biệt phủ của thống soái ngá»± lâm quân, là má»™t nÆ¡i phòng ngá»± nghiêm ngặt cỡ nà o! Thạch lao nà y máºt không thông gió, ngay cả ruồi cÅ©ng không bay và o được, trong phòng nhÆ° có ngÆ°á»i, ai có thể và o đây?
NgÆ°á»i nà y không đợi Lá»— Thế Hùng quát há»i, đầu tiên đã lên tiếng, giá»ng nói hết sức kỳ lạ, tá»±a nhÆ° bóp mÅ©i nói chuyện, hÆ¡n nữa nói không biết là phÆ°Æ¡ng ngữ nÆ¡i nà o:
- Lạc luân khoa nhĩ khố khâm cáp dĩ! Lạc luân khoa thủy khố khâm cáp ba!
Lỗ Thế Hùng quát:
- Ngươi là ai?
NgÆ°á»i nà y lặp Ä‘i lặp lại má»™t lần nữa:
- Lạc luân khoa thủy khố khâm cáp ba!
Lá»— Thế Hùng há»i:
- Ngươi nói cái gì? Ta không hiểu!
Äá»™t nhiên, trong hắc lao lúc nà y lại sáng rá»±c lên. Thì ra bốn trụ cá»™t chÃnh là cá»™t thủy tinh, ở giữa trống không, bên trong thắp Ä‘uốc mỡ trâu tháºt lá»›n.
Ngay khi căn phòng Ä‘á»™t nhiên bừng sáng, ngÆ°á»i nà y chỉ và o Lá»— Thế Hùng nói:
- Ta nói, ngươi là gian tế!
Lần nà y phát âm giá»ng "Äại Thà nh" chÃnh thức (tức là Bắc Kinh ngà y nay).
DÆ°á»›i tình huống nhÆ° váºy, đổi lại bất kỳ ngÆ°á»i nà o Ä‘á»u phải sợ hãi, giáºt mình. NhÆ°ng Lá»— Thế Hùng biểu hiện ra thần sắc phẫn ná»™, cÅ©ng không giáºt mình.
Tháºm chà ngay cả thần sắc phẫn ná»™ cÅ©ng do giả vá», bất quá giả vá» rất giống nhÆ° tháºt, ngÆ°á»i khôn khéo cÅ©ng khó có thể cảm nháºn được.
Lá»— Thế Hùng dÆ°á»›i sá»± che giấu của phẫn ná»™ bá» ngoà i, bình tÄ©nh quan sát ngÆ°á»i nà y.
- Ta đến cứu ngÆ°Æ¡i! NgÆ°á»i nà y nói.
Chỉ thấy ngÆ°á»i nà y bất quá cao năm thÆ°á»›c, lại có cái đầu tháºt lá»›n, cùng tá»· lệ thân thể cá»±c kỳ không tÆ°Æ¡ng xứng. Trên đầu, tóc nhÆ° cá» loạn. Trên mặt không há» có biểu cảm, thoạt nhìn liá»n khiến ngÆ°á»i ta có chút lạnh sống lÆ°ng.
Lỗ Thế Hùng lớn tiếng nói:
- Tại sao lại nói ta là gian tế? Ta cùng ngươi đến Vương gia đối chất!
NgÆ°á»i nà y cÆ°á»i lạnh nói:
- Hừ, đối chất? Äó là VÆ°Æ¡ng gia bảo ta đến bắt ngÆ°Æ¡i! VÆ°Æ¡ng gia đã sá»›m biết ngÆ°Æ¡i là gian tế!
Lỗ Thế Hùng nói:
- Ngươi nói nhảm, ta không tin!
NgÆ°á»i nà y cÆ°á»i nói:
- Ha ha, ngÆ°Æ¡i không tin sao? NgÆ°Æ¡i vẫn còn mÆ¡ vá» danh vá»ng già u sang? NgÆ°Æ¡i ngẫm lại xem: ngÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i do Äà n Nguyên soái tiến cá» tá»›i, nếu không phải bởi vì VÆ°Æ¡ng gia sá»›m đã biết ngÆ°Æ¡i là gian tế, hắn là m sao có thể nhốt ngÆ°Æ¡i và o thạch lao nà y?
Lỗ Thế Hùng lạnh lùng nói:
- Ngươi thực sự là phụng mệnh Vương gia đến sao?
NgÆ°á»i nà y nói:
- Tất nhiên! Nếu không là m sao ta có thể và o được thạch lao nà y?
Lỗ Thế Hùng nói:
- Äược, váºy ngÆ°Æ¡i nên trói ta lại, cùng ta nói nhăng nói cuá»™i là m gì?
NgÆ°á»i nà y mỉm cÆ°á»i:
- Cuối cùng ngÆ°Æ¡i thừa nháºn chÃnh là gian tế.
Lỗ Thế Hùng nói:
- Ai nói ta thừa nháºn, ta má»™t thân trong sạch, không sợ ngÆ°á»i khác vu khống. NgÆ°Æ¡i láºp tức dẫn ta Ä‘i gặp VÆ°Æ¡ng gia, ta phải há»i cho ra lẽ!
NgÆ°á»i nà y thở dà i:
- Ngu ngốc, ngu ngốc! NgÆ°Æ¡i nghÄ© ngÆ°Æ¡i có thể giấu được sao? VÆ°Æ¡ng gia sá»›m đã nắm giữ chứng cứ, biết rõ rà ng vá» ngÆ°Æ¡i. NgÆ°Æ¡i chết không tiếc, chỉ tiếc là m há»ng đại sá»±!
Lỗ Thế Hùng đột nhiên quát:
- Ngươi là ai?
NgÆ°á»i nà y Ä‘á»™t nhiên xua tay má»™t cái, nói:
- Nhá» giá»ng giùm má»™t chút. NgÆ°Æ¡i không cần sợ hãi, ta tá»›i cứu ngÆ°Æ¡i!
Lỗ Thế Hùng nói:
- Ngươi rốt cuộc là ai? Ta không cần ngươi cứu!
NgÆ°á»i nà y nói:
- Äừng nói dối trÆ°á»›c mặt ta! Cho đến bây giá» ngÆ°Æ¡i còn giả vá» vá»›i ta để là m gì? Ta cÅ©ng giống nhÆ° ngÆ°Æ¡i, Ä‘á»u là từ Giang Nam đến. NgÆ°Æ¡i trà trá»™n và o doanh trại của Äà n nguyên soái, là m quan quân; ta trà trá»™n và o vÆ°Æ¡ng phủ của Hoà n Nhan Thống LÄ©nh, là m vệ sÄ©. Chúng ta hiểu Ä‘iá»u đó.
Lỗ Thế Hùng nói:
- Ồ, thì ra ngươi là gián điệp của Lâm An (thủ đô Nam Tống, tức là Hà ng Châu ngà y nay)!
NgÆ°á»i nà y trả lá»i:
- CÅ©ng nhÆ° nhau. May là tối nay ta được lệnh tá»›i đây cứu ngÆ°Æ¡i, nếu không ngÆ°Æ¡i bây giỠđã đầu lìa khá»i cổ rồi. Bá»›t nói nhảm, chạy nhanh Ä‘i!
Lỗ Thế Hùng nói:
- Äược!
Äến gần bên cạnh ngÆ°á»i nà y, Ä‘á»™t nhiên Ä‘iểm và o huyệt Thái DÆ°Æ¡ng của hắn!
NgÆ°á»i nà y không kịp Ä‘á» phòng, lúc nghiêng đầu né tránh, ngón tay hắn đã chá»c và o trán, chỉ nghe được má»™t tiếng "Bá»™p", nhÆ° chạm và o cá» khô, lại không giống thân thể huyết thịt.
Lỗ Thế Hùng kêu to:
- Bắt lấy gian tế nha!
Bản lÄ©nh của ngÆ°á»i nà y cÅ©ng khá, nhÆ° rồng lượn má»™t vòng, tránh chiêu ra chiêu, phản công và o mạch môn của Lá»— Thế Hùng. Lá»— Thế Hùng nhanh nhÆ° chá»›p rút kiếm ra khá»i vá», quét đất đâm lên!
** Ãc Chiến Hắc Thạch Lao
Thân thủ của ngÆ°á»i nà y cÅ©ng cá»±c kỳ nhanh chóng. Lá»— Thế Hùng nÆ¡i nà y má»™t kiếm đâm Ä‘i, nÆ¡i đó hắn Ä‘ao đã tuốt ra khá»i vá», "Choang" má»™t tiếng, Ä‘ao kiếm chạm nhau, tia lá»a bắn tung tóe khắp nÆ¡i!
Thoáng thấy thân ảnh, Lá»— Thế Hùng láºp tức ra chiêu "Bạch hồng quán nháºt", đâm và o tim hắn. Không ngá» má»™t kiếm chém và o khoảng không, ngÆ°á»i nà y đã vòng tá»›i sau lÆ°ng hắn, Ä‘ao bổ và o xÆ°Æ¡ng tỳ bà của hắn.
Lá»— Thế Hùng cÅ©ng không quay đầu lại, trở tay má»™t kiếm đè bảo Ä‘ao của hắn, Ä‘ang muốn sá» dụng ná»™i lá»±c, đánh rÆ¡i binh khà của hắn. NgÆ°á»i nà y không đợi chiêu thức đánh ra, láºp tức biến chiêu đổi vị trÃ, xuất chiêu "Thiết ngÆ°u canh tác", Ä‘ao quang lóe lên từ chân hắn.
Lá»— Thế Hùng nhảy lên, mặc dù tránh thoát nhÆ°ng cÅ©ng không khá»i có chút sợ: "Bản lÄ©nh của ngÆ°á»i nà y tháºt sá»± không tệ, ta không thể khinh địch!â€
Äao qua kiếm lại, cà ng đấu cà ng quyết liệt. Äao pháp của ngÆ°á»i nà y cổ quái. Trong binh khà vốn là đao chủ cÆ°Æ¡ng, kiếm chủ nhu, nhÆ°ng Ä‘ao pháp của ngÆ°á»i nà y khinh linh nhanh chóng, cÅ©ng là có cả nhanh lẹ của kiếm pháp. Lá»— Thế Hùng táºp trung tinh thần ứng phó, Ä‘em hết bình sinh tuyệt há»c ra thi triển, má»›i dà nh được chút tiên thủ.
NgÆ°á»i nà y má»™t hÆ¡i đánh ra sáu sáu ba mÆ°Æ¡i sáu Ä‘ao, nhanh đến khó có thể hình dung. Lá»— Thế Hùng từng bÆ°á»›c lui vá» phÃa sau, Ä‘ao phóng theo muốn bức hắn đến góc tÆ°á»ng. Lá»— Thế Hùng bá»—ng dÆ°ng quát: "Thôi!" Tiếng ầm ầm vang lên, má»™t kiếm đâm xuyên qua "da mặt" của hắn. Thì ra Lá»— Thế Hùng dùng kế "kiêu địch" để dụ dá»— đối phÆ°Æ¡ng vá»™i và ng công kÃch, chỠđúng thá»i cÆ¡ thÃch hợp nhất, dùng tuyệt chiêu phản kÃch!
Phản chiêu của Lá»— Thế Hùng nhanh đến cá»±c Ä‘iểm, má»™t kiếm đâm xuyên qua "da mặt" của hắn. Äịnh thừa thế tiếp công và o tá» huyệt của hắn, nhÆ°ng Thế Hùng lại không ngá» "ÄÆ°á»ng lang bá»™ thiá»n, hoà ng tÆ°á»›c tại háºu" (Bá» ngá»±a bắt ve sầu, hoà ng tÆ°á»›c ở phÃa sau), có má»™t ngÆ°á»i nhanh hÆ¡n hắn.
Ãm khà của ngÆ°á»i nà y bất quá chỉ là má»™t đóa Mai hoa châm!
Mai hoa châm là ám khà phân lượng nhẹ nhất, lại có thể đánh rÆ¡i trÆ°á»ng kiếm trong tay Lá»— Thế Hùng.
Äiá»u nà y là không thể tưởng tượng được. Võ công của ngÆ°á»i nà y rất cao. Không chỉ váºy thôi, trong thạch lao nà y chỉ có Lá»— Thế Hùng cùng đại quái nhân. NgÆ°á»i dùng Mai hoa châm vẫn chÆ°a hiện thân, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là ở bên ngoà i phòng. Bốn phÃa vách đá trong phòng giam nà y không có cá»a sổ, hiển nhiên Mai hoa châm nà y lại phóng ra từ má»™t lá»— nhá» mà Lá»— Thế Hùng chÆ°a từng phát hiện. Ãm khà đánh chuẩn nhÆ° váºy, khó thể tưởng tượng được, "ThÃnh phong biện khÃ" thuáºt của ngÆ°á»i nà y đã đạt đến hóa cảnh!
Kinh ngạc của hắn không chỉ vì trÆ°á»ng kiếm bị ngÆ°á»i ta đánh rá»›t, còn có má»™t chuyện khiến hắn cà ng thêm bất ngá».
NgÆ°á»i mà "da mặt" bị hắn đâm thủng, Ä‘á»™t nhiên lá»™t "da mặt", chỉ thấy mái tóc nhÆ° mây, lông mà y tá»±a liá»…u, mắt nhÆ° thu thủy, mặt tá»±a xuân sÆ¡n. Xuất hiện trÆ°á»›c mặt anh ta là má»™t cô gái rất xinh đẹp! Hóa ra cô ấy Ä‘eo mặt nạ. Lá»— Thế Hùng sá»›m đã biết đối phÆ°Æ¡ng là đeo mặt nạ, bất quá lại không biết "hắn" là nữ tá», hÆ¡n nữa còn là má»™t mỹ nữ đẹp chÆ°a từng thấy!
Ngay sau đó, có ngÆ°á»i đẩy cá»a và o, cÆ°á»i ha ha nói:
- Kỳ thi cuối cùng, đã kết thúc!