Má»—i thứ ba và thứ năm sau khi Ä‘i vÆ°á»n trẻ, tôi được mẹ chở tá»›i nhà ông bà ná»™i chÆ¡i cho đến tối rồi má»›i vá» lo tắm rá»a, đánh răng, sá»a soạn Ä‘i ngủ.
Thá»i gian ở nhà ông bà ná»™i khoảng gần bốn tiếng. Hai ngà y đó ông ná»™i Ä‘i là m vá» sá»›m hÆ¡n thÆ°á»ng lệ để dắt tôi Ä‘i dạo mát, chÆ¡i xÃch Ä‘u, chÆ¡i cầu tuá»™t, hay Ä‘uổi bắt bÆ°Æ¡m bÆ°á»›m, chuồn chuồn. Äôi khi chÆ¡i mấy trò đó cÅ©ng chán thì tôi chÆ¡i rượt bắt vá»›i ông. Ông ná»™i chắc vì tuổi già nên ông hay nói "Lily, thôi không chÆ¡i nữa, ông mệt rồi." Nghe nói hình nhÆ° ông hÆ¡n tôi tá»›i năm mÆ°Æ¡i mốt tuổi láºn. Tôi má»›i lên ba. TÃnh ra thì ông tôi năm nay năm mÆ°Æ¡i bốn tuổi. Váºy thì quá già rồi còn gì nữa. Hèn gì chạy theo tôi không nổi là phải.
Hôm nay lại thứ ba nhÆ°ng tôi không Ä‘i chÆ¡i ở ngoà i trá»i vá»›i ông. Bà ná»™i nói nhà có khách mà khách là chị Loan đến từ Houston, Texas nên cả nhà ăn cÆ¡m chiá»u sá»›m hÆ¡n thÆ°á»ng lệ. Gá»i là chị Loan chứ tháºt sá»± theo lá»… nghÄ©a thì tôi phải gá»i bằng bà má»›i đúng. Tôi Ä‘ang táºp nói, chÆ°a rà nh cách xÆ°ng hô nên cứ gá»i “chị Loan†theo bà ná»™i cho tiện. Trong lúc chá» chị Loan tá»›i, bà cho tôi chÆ¡i IPad. Hiếm hoi lắm tôi má»›i được cầm IPad ở nhà bà . Bà hay nói "ChÆ¡i IPad nhiá»u hÆ° mắt." Tôi lại mê coi hoạt hoạ trên IPad má»›i chết chứ. Phải chi chị Loan cứ tá»›i chÆ¡i thÆ°á»ng hÆ¡n để tôi được chÆ¡i IPad hoà i ở nhà ông bà ná»™i. Tôi hÆ° quá phải không?
Cứ và i ba phút, ông ná»™i chạy lại hun tôi chùn chụt. Tôi lấy tay chùi má. Ông ná»™i không hiểu khi tôi Ä‘ang báºn rá»™n coi hoạt hoạ trên IPad, tôi không muốn bị là m phiá»n. Thì cÅ©ng giống nhÆ° ông đóng cá»a lại khi Ä‘ang là m việc vì không thÃch ngÆ°á»i khác là m phiá»n. Tại sao ngÆ°á»i lá»›n không hiểu tâm lý con nÃt nhỉ? Äừng hiểu lầm là tôi không thÆ°Æ¡ng ông ná»™i. Tôi vừa thÆ°Æ¡ng vừa yêu quà ông nữa. Ông ná»™i có gì mà không đáng yêu chứ (chỉ trừ lúc hun tôi lúc tôi Ä‘ang chÆ¡i IPad thôi). Nà y nhé, tôi muốn gì ông cÅ©ng chìu. Trong nhà bà ná»™i chÆ°ng những món đồ xinh xắn trong tủ kiếng, tôi muốn, ông cÅ©ng lấy cho tôi chÆ¡i. Bà la thì ông nói "Có chÆ¡i thì trà óc má»›i mở mang". Ông lấy phép nghỉ để Ä‘Æ°a tôi Ä‘i coi hồ cá kiểng ở Baltimore, tiểu bang Maryland. Ở đó có cá nhiá»u mà u sắc, có cả cá voi nữa. Ông dẫn tôi Ä‘i ăn kem, Ä‘i coi máy bay ở viện bảo tà ng. Ôi thôi đủ thứ hết. À quên, ông còn dẫn tôi Ä‘i bÆ¡i nữa chứ. Äầu óc nhá» bé của tôi chắc còn quên nhiá»u thứ mà ông là m, sẽ kể tiếp trong bà i khác…
Trở lại chuyện chị Loan đến nhà ăn cÆ¡m. Má»›i gặp chị là tôi mến liá»n. Chị là ngÆ°á»i Bắc nhÆ°ng giá»ng nói trầm trầm. Chị nhá» nhá» nguá»i, có nụ cuá»i tháºt xinh. Hình nhÆ° đôi mắt chị có nét buồn buồn. Chị khen tôi dá»… thÆ°Æ¡ng, trắng trẻo. Hình nhÆ° chị khen tôi đẹp nữa thì phải? Khen dá»… thÆ°Æ¡ng cÅ©ng đủ là m tôi thÃch chị rồi. Nghe nói bà ná»™i Ä‘ang dụ chị ở luôn đây để tối ngà y được nghe khen. Mai mốt gặp chị để há»i coi có đúng không.
Bà ná»™i nấu mì Quảng. Chị Loan nói má»™t câu gì đó tôi không nghe rõ. Chỉ thấy bà cÆ°á»i cÆ°á»i trả lá»i "Hôm nay sinh nháºt ông mà ông lại là ngÆ°á»i Quảng nên nấu món quê hÆ°Æ¡ng mừng ổng". Chị Loan mở lá»i chúc. Ông cÆ°á»i tÆ°Æ¡i, có phần thÃch thú, trả lá»i "Äâu có, N đùa đó". N là tên của bà ná»™i. Mà thiệt, cuối tuần nà y là sinh nháºt ông. Tôi nghÄ© chuyện nấu mì Quảng chỉ là tình cá». Ông vá»›i bà thì cứ thÃch đùa nhau nhÆ° váºy.
Chị Loan nói chuyện vá»›i má»™t ngÆ°á»i khách nữa. Hai ngÆ°á»i chÆ°a biết nhau nhÆ°ng cùng thân vá»›i má»™t ngÆ°á»i thứ ba hiện Ä‘ang ở Texas nên chuyện trò vui vẻ lắm. Tôi cÅ©ng ngồi chung nhÆ°ng ghế thì cao hÆ¡n. Lâu lâu tôi là m trò để má»i ngÆ°á»i biết tôi cÅ©ng quan trá»ng lắm chứ. Má»—i lần nhÆ° thế là chị Loan cÆ°á»i, khen miệng tôi chu chu dá»… thÆ°Æ¡ng. Äược thể tôi cứ ngồi đá lông nheo vá»›i chị ấy. Chị Loan hÆ¡n tuổi ông ná»™i nhÆ°ng tóc ông ná»™i gần bạc trắng. Tóc của chị nâu nâu nhÆ° tóc của tôi. Dám ra Ä‘Æ°á»ng thiên hạ nghÄ© chị và tôi là hai chị em lắm.
Ä‚n cÆ¡m xong bà ná»™i là m sinh tố trái cây cho tôi. ThÆ°Æ¡ng bà ná»™i nhất là giá» phút được nhâm nhi vị lạnh lạnh, ngá»t ngá»t của trái cây xay, vừa bổ vừa ngon. Ông ná»™i thì cái gì ngon là cho tôi ăn, nhÆ° cà rem, bánh ngá»t, kẹo... Ba, mẹ, và bà biết được là nhăn mặt. Tôi được ăn những thứ đó thì thÃch lắm. Má»—i lần cho tôi ăn nhÆ° váºy là điá»u bà máºt giữa ông và tôi. Hai ông cháu cứ bá» ngón trá» lên môi mà suỵt, thÃch thú lắm.
Má»›i biết chị Loan có má»™t thá»i gian ngắn mà tôi thấy mến và gần gủi vá»›i chị ấy. Bà ná»™i nói tôi hát cho chị Loan nghe. Má»›i đầu tôi còn hÆ¡i mắc cỡ nhÆ°ng nhá» sá»± khuyến khÃch của bà nên tôi bắt đầu hát. Má»›i đầu hát nhá» nhá» rồi từ từ dạn ra dần. Tôi hát bà i “Kìa con bÆ°á»›m và ngâ€, bà i “Chiá»u nay em Ä‘i câu cáâ€. Hai bà i tiếng Việt nà y tôi hát ngá»ng ngá»ng nhÆ°ng vì là tiếng mẹ đẻ của bà nên ai cÅ©ng vá»— tay. Sau đó tôi hát nhiá»u bà i bằng tiếng Anh nhÆ° “Twinkle twinkleâ€, bà i “Wheels on the busâ€, bà i “Daddy Fingerâ€, bà i “Old McDonaldâ€. Äến khi tôi hát bà i “I love youâ€, má»i ngÆ°á»i cứ nghÄ© là "I love you, you love me" nhÆ°ng tôi lại hát "I love you, you don't care", đã tạo má»™t sá»± ngạc nhiên thÃch thú trên khuông mặt má»i ngÆ°á»i kể cả chị Loan.
Tá»›i giỠông ná»™i Ä‘Æ°a tôi vá», Ä‘iện thoại reo. Äầu giây bên kia là ba tôi. Ba tôi báºn nên sẽ đón tôi trá»…. Mẹ tôi phải trông em nên ở nhà . Ba nhá» bà ná»™i tắm cho tôi trÆ°á»›c khi ông đến đón. Bà báºn khách là chị Loan nên ông ná»™i tắm cho tôi. Tôi có nói là ông ná»™i dá»… thÆ°Æ¡ng lắm phải không? Tắm xong tôi thÆ¡m phứt. Ông bà ná»™i cứ ôm tôi mà hun. Chị Loan cÅ©ng hun tôi nữa.
Ba tôi đến đón. Tôi và chị Loan cứ hun gió không biết bao nhiêu lần. Chị Loan hun gió thì tôi chụp nụ hôn rồi ép lên má. Cuối cùng tôi cÅ©ng phải Ä‘i vá» vá»›i ba. TrÆ°á»›c khi vá» tôi hun ông, hun bà cả chục cái. Tôi chạy lại ôm chị Loan tháºt chặt và hun chị má»™t cái tháºt kêu lên môi. Ba tôi nói "Chà o bà Loan trÆ°á»›c khi vá» Ä‘i con". Chà o bà ! Bắt đầu từ đây tôi phải xÆ°ng hô vá»›i chị Loan bằng Bà . Tháºt tiếc!